Đập Hoover là một kỳ tích kỹ thuật được xây dựng ở Mỹ từ năm 1931 đến 1936, trong thời kỳ Đại suy thoái. Việc xây dựng đập đòi hỏi một nỗ lực khổng lồ, với hàng ngàn công nhân tham gia và hơn 100 sinh mạng đã thiệt mạng.
Dưới đây là cách người Mỹ đã xây dựng Đập Hoover:
* Xây dựng nền móng: Đập được xây dựng trên nền đá cứng, nhưng lòng sông Colorado lại là cát và sỏi rời rạc. Để đảm bảo sự ổn định, công nhân đã phải đào sâu xuống để tiếp cận đá rắn và xây móng trên đó.
* Kích thước và vật liệu: Đập Hoover cao 221,4 mét (tương đương một tòa nhà 60 tầng) và dài 379,2 mét. Chân đập dày 200 mét và đỉnh đập rộng 15 mét, được sử dụng làm đường giao thông. Khoảng 3,33 triệu mét khối bê tông đã được sử dụng để hoàn thành công trình này, tương đương với lượng bê tông đủ để xây một con đường từ New York đến San Francisco.
* Các giai đoạn xây dựng chính:
Quá trình xây dựng đập Hoover được chia thành nhiều giai đoạn:
* Chuyển hướng dòng sông (dẫn dòng): Để thi công, dòng sông Colorado đã được chuyển hướng.
* Xử lý nền móng: Đào sâu xuống để tiếp cận nền đá vững chắc.
* Đổ bê tông: Một lượng lớn bê tông được đổ để tạo thành thân đập.
* Lắp ráp thiết bị điện: Lắp đặt các thiết bị để tạo ra điện. Về việc Đập Hoover có phải là đập nước lớn nhất nước Mỹ hay không, thông tin tìm được cho thấy có sự khác biệt:
* Một số nguồn tin cho rằng Đập Hoover là đập thủy điện cao nhất và lớn nhất thế giới tại thời điểm hoàn thành.
* Tuy nhiên, Đập Grand Coulee, nằm trên sông Columbia, bang Washington, được nhiều nguồn khác xác nhận là công trình thủy điện lớn nhất nước Mỹ hiện nay. Đập Grand Coulee cũng là đập trọng lực lớn nhất nước Mỹ. Đập Hoover không chỉ cung cấp điện cho các bang xung quanh mà còn giúp kiểm soát lũ lụt và đóng vai trò là một cây cầu bắc qua sông Colorado. Hồ chứa nước của đập, Hồ Mead, là hồ nhân tạo lớn nhất nước Mỹ, cung cấp nước cho hàng triệu người và hàng ngàn hecta đất nông nghiệp ở khu vực Tây Nam nước Mỹ.
