Nghề Xây Dựng
Anh nghĩ về em như về một phương trình
Một hàm số không thể nào giải được
Em là một đường cong không định trước
Mà anh là đường tiệm cận đi theo
Nhớ những khi ta nắm tay nhau
Là giao tuyến cuộc đời trên mặt đứng
Là cốt liệu cho tình yêu kết dính
Suốt cuộc đời ta chịu lực cùng nhau
Em là điều bí ẩn dưới tầng sâu
Mà địa chất công trình không cho anh biết được
Ai phân chất được thành phần hóa học
Trái tim em gồm những khoáng vật gì
Mà khi anh đặt tải trọng bất kỳ
Em biến dạng quá nhiều không cho phép
Em khó hiểu như là cơ học đất
Mà vững bền như kết cấu không gian
Anh và em liên kết bởi một ngàm
Sơ đồ tính thay bằng ba ngoại lực
Ứng suất tiếp sinh ra từ lực cắt
Để vững bền ta phải đặt cốt xiên
Em khó khăn như đồ án đầu tiên
Lý thuyết đàn hồi anh không tính nổi
Còn kết cấu tâm hồn thì em hỡi
Khó hơn nhiều kết cấu bê tông
Khi nhìn xa em có biết không?
Em như là một xilô bằng thép
Một cupôn bán cầu rất đẹp
Một mái vòm yên ngựa dây treo
Em đi rồi anh vẫn trông theo
Một cần cẩu tự hành bánh xích
Em ngoảnh lại nhìn tinh nghịch
Một ngôi nhà tiền sảnh có ôvăng
Hai đứa mình đi dưới những đêm trăng
Em huyền ảo như là công trình nước
những đường ống không thể nào thấy được
Suốt cuộc đời anh biết tìm đâu?
Và khi anh khảo sát dưới tầng sâu
Tìm độ lún S cho tình cảm
Thì em hỡi bây giờ em có dám!
gắn với đời anh bằng liên kết hàn không?
Nếu chẳng bằng lòng thì liên kết bulông
Nội lực lớn nhưng giản đơn tính toán
Thanh tựa đầu giàn ta làm bằng thép cán
Để hai đứa mình gần gũi nhau hơn
Khi mùa đông lạnh giá những tâm hồn
Em phải là một công trình cấp nhiệt
Qua năm tháng nào ai có biết
Em vẫn là dòng điện hình sin
Trong tình yêu để có được lòng tin
Tiến độ thi công anh thường giữ đúng
Bóc tiên lượng chẳng bao giờ lúng túng
Và giá thành dự toán tính không sai
Em cũng đừng ngồi tâm sự với ai
Anh mộc mạc bởi vì anh là gỗ
Thời đại thép, bê tông không chưa thể bỏ
Kết cấu công trình vẫn có gỗ em ơi
Em biết không khi tính chuyện xa xôi
Anh nghĩ về em như loại nhà trên cột
Nhà tấm lớn có diaphorắc
Và những vòm vỏ mỏng không gian
Em đừng lo nếu chịu lực xô ngang
Anh sẽ đến bên em làm gối tựa
Dù tải trọng maximum đi nữa
Chẳng thể nào phá hoại được đâu em
Trên mặt bằng có một cao trình đen
Như trái tim anh mang tấm hình em đó
Nghề xây dựng anh yêu em biết mấy
Suốt cuộc đời mãi mãi vẫn còn yêu
Có một lần tôi được tăng bài thơ này.Bài thơ không có tựa đề nên tôi tự đặt!(lúc bạn tôi tặng không có ghi tựa đề ????? )Thấy hay hay post lên để mọi người đọc cho vui!
Anh nghĩ về em như về một phương trình
Một hàm số không thể nào giải được
Em là một đường cong không định trước
Mà anh là đường tiệm cận đi theo
Nhớ những khi ta nắm tay nhau
Là giao tuyến cuộc đời trên mặt đứng
Là cốt liệu cho tình yêu kết dính
Suốt cuộc đời ta chịu lực cùng nhau
Em là điều bí ẩn dưới tầng sâu
Mà địa chất công trình không cho anh biết được
Ai phân chất được thành phần hóa học
Trái tim em gồm những khoáng vật gì
Mà khi anh đặt tải trọng bất kỳ
Em biến dạng quá nhiều không cho phép
Em khó hiểu như là cơ học đất
Mà vững bền như kết cấu không gian
Anh và em liên kết bởi một ngàm
Sơ đồ tính thay bằng ba ngoại lực
Ứng suất tiếp sinh ra từ lực cắt
Để vững bền ta phải đặt cốt xiên
Em khó khăn như đồ án đầu tiên
Lý thuyết đàn hồi anh không tính nổi
Còn kết cấu tâm hồn thì em hỡi
Khó hơn nhiều kết cấu bê tông
Khi nhìn xa em có biết không?
Em như là một xilô bằng thép
Một cupôn bán cầu rất đẹp
Một mái vòm yên ngựa dây treo
Em đi rồi anh vẫn trông theo
Một cần cẩu tự hành bánh xích
Em ngoảnh lại nhìn tinh nghịch
Một ngôi nhà tiền sảnh có ôvăng
Hai đứa mình đi dưới những đêm trăng
Em huyền ảo như là công trình nước
những đường ống không thể nào thấy được
Suốt cuộc đời anh biết tìm đâu?
Và khi anh khảo sát dưới tầng sâu
Tìm độ lún S cho tình cảm
Thì em hỡi bây giờ em có dám!
gắn với đời anh bằng liên kết hàn không?
Nếu chẳng bằng lòng thì liên kết bulông
Nội lực lớn nhưng giản đơn tính toán
Thanh tựa đầu giàn ta làm bằng thép cán
Để hai đứa mình gần gũi nhau hơn
Khi mùa đông lạnh giá những tâm hồn
Em phải là một công trình cấp nhiệt
Qua năm tháng nào ai có biết
Em vẫn là dòng điện hình sin
Trong tình yêu để có được lòng tin
Tiến độ thi công anh thường giữ đúng
Bóc tiên lượng chẳng bao giờ lúng túng
Và giá thành dự toán tính không sai
Em cũng đừng ngồi tâm sự với ai
Anh mộc mạc bởi vì anh là gỗ
Thời đại thép, bê tông không chưa thể bỏ
Kết cấu công trình vẫn có gỗ em ơi
Em biết không khi tính chuyện xa xôi
Anh nghĩ về em như loại nhà trên cột
Nhà tấm lớn có diaphorắc
Và những vòm vỏ mỏng không gian
Em đừng lo nếu chịu lực xô ngang
Anh sẽ đến bên em làm gối tựa
Dù tải trọng maximum đi nữa
Chẳng thể nào phá hoại được đâu em
Trên mặt bằng có một cao trình đen
Như trái tim anh mang tấm hình em đó
Nghề xây dựng anh yêu em biết mấy
Suốt cuộc đời mãi mãi vẫn còn yêu
Có một lần tôi được tăng bài thơ này.Bài thơ không có tựa đề nên tôi tự đặt!(lúc bạn tôi tặng không có ghi tựa đề ????? )Thấy hay hay post lên để mọi người đọc cho vui!