Có rất nhiều bạn trong nước mong muốn được “ra nước ngoài” để học hỏi và làm việc. Ai ai cũng biết đây quả thật là một bước đường đầy chông gai, đối với cả những bạn hoàn toàn có khả năng về tài chính, hóc lực và trình độ. Lý do rất đơn giản và hoàn toàn khách quan, “người ta đánh rớt, người ta không cho mình đi”. Thế nhưng trong những năm gần đây đã có biết bao nhiêu bạn đã đạt đươc ước nguyện của mình.
Lại có rất nhiều bạn Việt Nam tại ngoại đang toan tính “trở về” sống và làm việc tại quê nhà. Điều quyết định hầu như hoàn toàn chủ quan, “muốn làm là được”. Thế nhưng theo như thống kê cho thấy, con số này quả là ít ỏi. “Thời gian trôi qua … trôi qua”, toan tính vẫn còn là toan tính.
Sở dĩ hai điều xem chừng mâu thuẩn đảo điên như vậy lại có thể đồng thời xảy ra là vì có những lý do chính đáng của nó. Đối với người ra đi, họ luôn luôn được bảo đảm có một tương lai xán lạn đang chờ đón họ. Còn đối với người trở về, đây vừa là một chuyến buôn lỗ vốn mà cũng vừa là một canh bạc không mấy may mắn. Toàn bộ vốn liếng của anh/chị ta như là công việc, tiền bạc, tài sản sẽ đươc bỏ vào chuyến buôn này, và anh/chị ta vẫn phải chấp nhận rằng chuyến buôn sẽ bị lỗ vốn. Còn những gì gọi là “cuộc sống tinh thần” anh/chị muốn gỡ lại từ canh bạc kia thì cũng quả là kho khăn. Liệu anh/chị ta có thể dễ dàng đạt được một cuộc sống mới thoải mái hay không? Có quá nhiều điều bất lợi đang diễn ra hay ít nhất cũng đang bị đồn đại như sự bài ngoại, tệ tham nhũng, nạn quan liêu… ở Việt nam đã làm cho anh/chị phải “nghĩ lại” quyết định sắp tới của mình.
“Biết rồi… khổ lắm… nói mãi…” Nói mãi cũng vì đây là vấn đề nan giải đối với các bạn đang ở nước ngoài. Chuyện tệ nạn thì người ta cứ nói hoài, còn biết bao điều lạc quan sao thấy ít nhắc đến quá. Vậy tôi đưa ra đề tài “Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?”, chẳng dính gì đến kỹ thuật, mong các bạn tham gia thảo luận. Hôm nao nhậu nhẹt, nói chuyện kỹ thuật luôn nghen các bác.
Lại có rất nhiều bạn Việt Nam tại ngoại đang toan tính “trở về” sống và làm việc tại quê nhà. Điều quyết định hầu như hoàn toàn chủ quan, “muốn làm là được”. Thế nhưng theo như thống kê cho thấy, con số này quả là ít ỏi. “Thời gian trôi qua … trôi qua”, toan tính vẫn còn là toan tính.
Sở dĩ hai điều xem chừng mâu thuẩn đảo điên như vậy lại có thể đồng thời xảy ra là vì có những lý do chính đáng của nó. Đối với người ra đi, họ luôn luôn được bảo đảm có một tương lai xán lạn đang chờ đón họ. Còn đối với người trở về, đây vừa là một chuyến buôn lỗ vốn mà cũng vừa là một canh bạc không mấy may mắn. Toàn bộ vốn liếng của anh/chị ta như là công việc, tiền bạc, tài sản sẽ đươc bỏ vào chuyến buôn này, và anh/chị ta vẫn phải chấp nhận rằng chuyến buôn sẽ bị lỗ vốn. Còn những gì gọi là “cuộc sống tinh thần” anh/chị muốn gỡ lại từ canh bạc kia thì cũng quả là kho khăn. Liệu anh/chị ta có thể dễ dàng đạt được một cuộc sống mới thoải mái hay không? Có quá nhiều điều bất lợi đang diễn ra hay ít nhất cũng đang bị đồn đại như sự bài ngoại, tệ tham nhũng, nạn quan liêu… ở Việt nam đã làm cho anh/chị phải “nghĩ lại” quyết định sắp tới của mình.
“Biết rồi… khổ lắm… nói mãi…” Nói mãi cũng vì đây là vấn đề nan giải đối với các bạn đang ở nước ngoài. Chuyện tệ nạn thì người ta cứ nói hoài, còn biết bao điều lạc quan sao thấy ít nhắc đến quá. Vậy tôi đưa ra đề tài “Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?”, chẳng dính gì đến kỹ thuật, mong các bạn tham gia thảo luận. Hôm nao nhậu nhẹt, nói chuyện kỹ thuật luôn nghen các bác.
Ghi chú