QUẢNG CÁO ĐẦU TRANG

Collapse

Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

    Có rất nhiều bạn trong nước mong muốn được “ra nước ngoài” để học hỏi và làm việc. Ai ai cũng biết đây quả thật là một bước đường đầy chông gai, đối với cả những bạn hoàn toàn có khả năng về tài chính, hóc lực và trình độ. Lý do rất đơn giản và hoàn toàn khách quan, “người ta đánh rớt, người ta không cho mình đi”. Thế nhưng trong những năm gần đây đã có biết bao nhiêu bạn đã đạt đươc ước nguyện của mình.

    Lại có rất nhiều bạn Việt Nam tại ngoại đang toan tính “trở về” sống và làm việc tại quê nhà. Điều quyết định hầu như hoàn toàn chủ quan, “muốn làm là được”. Thế nhưng theo như thống kê cho thấy, con số này quả là ít ỏi. “Thời gian trôi qua … trôi qua”, toan tính vẫn còn là toan tính.

    Sở dĩ hai điều xem chừng mâu thuẩn đảo điên như vậy lại có thể đồng thời xảy ra là vì có những lý do chính đáng của nó. Đối với người ra đi, họ luôn luôn được bảo đảm có một tương lai xán lạn đang chờ đón họ. Còn đối với người trở về, đây vừa là một chuyến buôn lỗ vốn mà cũng vừa là một canh bạc không mấy may mắn. Toàn bộ vốn liếng của anh/chị ta như là công việc, tiền bạc, tài sản sẽ đươc bỏ vào chuyến buôn này, và anh/chị ta vẫn phải chấp nhận rằng chuyến buôn sẽ bị lỗ vốn. Còn những gì gọi là “cuộc sống tinh thần” anh/chị muốn gỡ lại từ canh bạc kia thì cũng quả là kho khăn. Liệu anh/chị ta có thể dễ dàng đạt được một cuộc sống mới thoải mái hay không? Có quá nhiều điều bất lợi đang diễn ra hay ít nhất cũng đang bị đồn đại như sự bài ngoại, tệ tham nhũng, nạn quan liêu… ở Việt nam đã làm cho anh/chị phải “nghĩ lại” quyết định sắp tới của mình.

    “Biết rồi… khổ lắm… nói mãi…” Nói mãi cũng vì đây là vấn đề nan giải đối với các bạn đang ở nước ngoài. Chuyện tệ nạn thì người ta cứ nói hoài, còn biết bao điều lạc quan sao thấy ít nhắc đến quá. Vậy tôi đưa ra đề tài “Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?”, chẳng dính gì đến kỹ thuật, mong các bạn tham gia thảo luận. Hôm nao nhậu nhẹt, nói chuyện kỹ thuật luôn nghen các bác.
    KCT, MS PE - Tam nhân hành tất hữu ngã sư yên

  • #2
    Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

    Nguyên văn bởi huycdc
    Theo suy nghĩ của cá nhân tôi, các bạn đã học xong nên về nước làm việc. Được đem sức mình phục vụ chính quê hương mình là nhất, không đâu bằng quê hương mình cả.
    Báo chí cũng từng viết nhiều về đề tài này, nhưng hình như chưa có một ví dụ cụ thể nào về ngành xây dưng của ta, một ngành nghề liên quan nhiều đến mạng sống con người và không phải "muốn làm là làm".

    Anh Huy và các bạn! Ý kiến chủ quan là thế, vậy thì thực tế có khả quan không? Một công ty tầm cở quôc gia như nơi anh đang làm việc đó, có chiu mướn và làm việc chung với kỹ sư trở về như bọn em không? Nêu có thì đã có được bao nhiêu người như vậy? Còn các công ty tương tự như thế thì sao?

    Một khi mình mở một công ty xây dựng ở Việt Nam rồi (vài năm nữa thôi), mình sẽ có một bài báo hay hơn thế nưã. Hình thức quảng cáo mà...
    KCT, MS PE - Tam nhân hành tất hữu ngã sư yên

    Ghi chú


    • #3
      Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

      Hoàn toàn đồng ý với anh Huy về những vấn đề trên. Như anh đã nói, có vài triệu bạc cũng có thể mở công ty được, quả thật là như vậy. Vì thế cho nên chuyện anh A bố cáo thành lập công ty, anh B có bài viết về công ty mới cua mình, đâu phải la chuyện đáng bàn cãi.

      Trở lại vấn đề, anh Huy vẫn chưa trả lời những điều em muốn biết. Bọn em nên trở về như mình mong muốn và như lòi kêu gọi của chính phủ, nhưng sẽ có thể làm việc như thế nào? Các công ty của nha nước có rộng rãi thu nhận hay không (chưa nói về chuyện đồng lương), cụ thể nhât là ở công ty của anh thì như thế nào? Công ty của các anh/chị khác thì ra sao? Tụi em có thể làm việc chung với các anh như thế nào? Thật sự có sự "đố kỵ" như người ta thường đồn hay không? Chúng ta là "người trong cuôc" thì nên nêu ra những trường hợp thực tế hơn là những điều được quảng cáo.

      Nếu đươc chút xíu như cụ Trần Đại Nghĩa, theo xếp nào đó đi làm "chuyện lớn", thì lên rừng hay xuống bể quả la chuyện nhỏ rồi. Còn như mở môt công ty như anh A chị B nọ, chẳng qua cũng như mở tiệm phở, mở quán cà phê thôi... "chất xám" cũng như "dollars" sao?
      KCT, MS PE - Tam nhân hành tất hữu ngã sư yên

      Ghi chú


      • #4
        Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

        Tôi thấy anh rất có tâm huyết trở về VN làm việc nói thật có những cái khó và dễ :
        Dể: Trình độ Tiếng Anh tốt nên dễ dàng làm trong các công ty nước ngoài
        Có kiến thức tốt, tiên tiến, kinh doanh giỏi và nhất là có vốn lớn dễ mở các công ty TNHH

        Khó: Nếu xin vào làm ở viện nghiên cứu, viện khoa học thử hỏi với đồng lương ít ỏi, thu nhập thấp so với cùng lúc ở công ty nước ngoài lương cao hơn 10 lần thì anh có thể trụ nổi khổng?Chưa nói đến nhiều chuyện nửa...........
        Cho dù chính sách nhà nước mở cửa cho người tài về phục vụ thử hỏi nếu anh cống hiến mà muốn đề cử anh chức vụ cao hơn thì phải có Đảng , anh hiện nay anh có chưa hay phải thử thách vài năm nữa không lẽ với trình độ cao như vậy mà làm lính thì cũng khó trụ nổi
        Anh làm ở nước ngoài với phong cách thoáng nay về theo phong cách thủ tục hành chính nặng nề vậy anh có thích nghi được không?
        Còn nếu muốn đi theo con đường chính trị thì khó hơn nữa

        Tôi thấy đa số học nước ngoài về là họ mở công ty TNHH, cổ phần như mở quán cafe mà Bác nói ở trên làm thiết kế, thi công do không hiểu sao họ có rất nhiều tiền nên rất thuận lợi

        Ghi chú


        • #5
          Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

          Bạn KETCAUTU ơi !
          Xem ý nguyện của bạn tôi sực nhớ ra một "Đơn xin ngu" mà tôi đã được đọc ở đâu đó. Tôi mạnh dạn chép lại để bạn tham khảo và suy ngẫm xem nên về Việt nam hay không nhé.

          Toàn văn đơn xin ngu như sau :

          Kính gửi: Thượng đế
          Kính gửi: Chúa trời
          Kính gửi: Ngọc Hoàng
          Và các chức sắc tương đương.

          Con tên là Nguyễn Văn Tèo, hai mươi lăm tuổi, địa chỉ thành phố, xin gửi tới Thượng đế lời khẩn cầu tha thiết như sau:

          - Đầu tiên, con chân thành cám ơn ngài đã sinh ra con trên cõi đời này, để con được biết thế nào là đêm trăng, là vầng thái dương chói lọi. Con được nghe tiếng líu lo của chim hót, tắm mình trong vẻ xanh biếc của biển khơi, để con hiểu thế nào là nét dịu dàng của mùa thu, nét tươi tắn của mùa hè và nét lộng lẫy của mùa thi hoa hậu.

          Ngay từ nhỏ, con đã được ngài chỉ ra phải cố gắng học hành. Ngay từ buổi đầu học hành, con đã được giáo dục rằng trí khôn là điều quan trọng nhất của loài người. Nhờ trí khôn ta phân biệt được cái đẹp với cái gần như đẹp, cái vĩ đại với cái giả vĩ đại và ta cũng sẽ không nhầm lẫn giữa cái trong sáng và cái ngớ ngẩn. Tóm lại, có trí khôn sẽ có tất cả, ai khôn nhiều sẽ được nhiều, ai khôn ít sẽ được ít và không khôn tí gì thì cũng chả được tí gì.

          Chính do hiểu như thế, con ra sức học hành, rèn luyện đầu óc để có được một lượng trí khôn khá phong phú. Con đinh ninh mình sẽ đứng vững, và nếu gặp may, sẽ tiến lên.

          Ngài ơi, con nhầm.

          Khi tốt nghiệp ra trường, con mới phát hiện rằng, ở một số nơi, đặc biệt là những nơi "ngon", càng khôn, hay nói cách khác, càng tỏ ra biết nhiều càng chết !

          Vì sao thế?

          Vì người khôn là người phát hiện ra cái hay, cái đúng. Nhưng nếu sếp mình không phát hiện mà mình lại nhanh nhẩu tìm ra trước, vội vàng công bố nó lên thì nhiều khả năng mình sẽ suốt đời bị ghét bỏ, muôn kiếp không lên lương, lên chức gì được.
          Đấy là mới nói ở công ty. Khi đi ra đến ngoài đường, người khôn là người chấp hành răm rắp luật lệ giao thông, không bao giờ vượt đèn đỏ hoặc chạy ngược chiều. Hậu quả là sẽ luôn đến trễ, luôn bị chúng nó ép bẹp dí hoặc ngửi hít khói tơi bời.

          Trong lĩnh vực đơn từ, giấy phép, cũng tại khôn quá nên con hiểu là hãy làm đúng thủ tục, chấp hành nghiêm luật lệ, xếp hàng theo thứ tự. Thế nên toi ! Thế nên mọi thứ đều chờ nửa thế kỷ mới được duyệt. Trong khi những đứa kém khôn nhưng biết nhờ tới "cò" tung tăng ra về, vừa đi vừa ca hát thì con ngồi mốc meo trong xó và thổn thức ngóng chờ ngày nọ tháng kia.

          Ở lĩnh vực ăn uống, trí khôn ngoan, hiểu biết còn gây ra nhiều sai lầm vô cùng tai hại. Do khôn nên tin tưởng vào những điều ghi trong giấy xác nhận an toàn thực phẩm, tin vào nhãn hiệu hoặc bằng khen vệ sinh. Hậu quả là bụng đầy hàn the, dạ dày đầy đường hóa học và phẩm màu quá đát, thân thể nhiễm độc, đi cấp cứu liên miên.

          Trong tình yêu, do quá khôn nên con ỷ nhiều vào tình cảm, coi thường quà bánh, quần áo, dây chuyền. Con thường tặng nàng sách vở thay vì tặng nước hoa, dẫn nàng vào thư viện, bảo tàng, nhà hát chứ không dẫn nàng vô siêu thị. Dẫn tới sở thú để nàng trau dồi kiến thức về hổ, báo hay đười ươi chứ không dẫn đi ăn. Cuối cùng con bị nàng cho leo cây liên tiếp, đến phút này vẫn lơ lửng trên cành.

          Về tâm linh, càng nhiều trí khôn con càng tin vào khoa học trong khi anh em nhanh nhẹn tin thầy bói, tin số má hoặc tin quỷ thần. Con cũng thú thực rằng đã nhiều lúc con chả tin ngài cho lắm, nên sao nhãng việc cúng tế, ít khi đốt vàng mã hoặc hiến heo quay. Rốt cục, con thấy mình đơn độc, chả có bạn, chả ai rủ đi chùa, đi lễ hội và cũng chả bao giờ trúng số hay trúng đề gì ráo.

          Tai hại nhất, trí khôn giúp con phát hiện ra người không khôn, và con cứ hồn nhiên phát biểu về điều này, trong khi kém khôn hơn thì im miệng. Thế là xong. Con trở nên một kẻ thiếu lòng thông cảm, thiếu cái nhìn toàn diện.

          Ngài ơi.

          Con sợ khôn lắm rồi. Con cảm thấy rõ ràng kém khôn nhiều lúc dễ sống hơn. Ngài hãy chỉ cho con phải đọc sách gì, phải theo học những chương trình nào mà nhờ đó trí khôn mai một. Nếu việc đấy là quá khó khăn, hoặc do con quá không xứng đáng thì ngài chỉ cho con cách uống thuốc hay luyện tập ra sao nhằm giảm bớt thông minh. Con biết ngài là đấng sáng suốt, nhân từ, che chở cho đứa có trí tuệ cũng như đứa chưa có với một lòng bao dung sâu sắc. Nếu ngài giúp được con ngu đi, con hứa sẽ biết ơn vô vàn và không bao giờ tái phạm. Con mong nhanh chóng nhận được sự chấp thuận của ngài.

          Con Tèo

          Tái bút: Con chả biết đơn này có cần chính quyền địa phương xác nhận không? Nếu có thì xác nhận thế nào? Con đã quá khôn hay đã quá không khôn?

          Ghi chú


          • #6
            Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

            Nguyên văn bởi huycdc
            Môi trường làm việc là rất tốt (tất nhiên so với nước ngoài thì có lẽ còn kém xa), còn lương trả theo mức độ công việc hoàn thành (khoán) theo quy định chung của công ty.
            Cho hỏi anh huy nếu tham gia 1 dự án khi hoàn thành xong hồ sơ thiết kế giao cho chủ đầu tư mà họ báo là chưa chuyển tiền do chưa có kinh phí trên rót về thế thì hình thức khoán anh em thiết kế sẽ chịu hết phải không anh?Vậy họ mất công sức, tài lực, tiền in ấn , tiền công cộng tác viên......... mà ch8ảng có đồng bạc nào cả thế công ty anh sử lý sao? hay đôi bên cùng chịu chờ cho đến chủ đầu tư trả thì có tiền?????????

            Ghi chú


            • #7
              Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

              Bạn Huy nói đúng đấy. XN thiết kế chỗ mình cũng vậy. Tuy nhiên chính vì điều này mà XN mình sống dở chết dở đã gần 10 năm nay. Hợp đồng thảo điều khoản tạm ứng, thanh toán quá chuẩn. Tài liệu giao xong (Thậm chí thi công xong đã đưa vào sử dụng) mà khi đề nghị thanh toán thì các CĐT làm ngơ (tất nhiên là có 1001 lý do - Lý do nào xem ra cũng có lý...) Nhiều khi anh em trong cơ quan nói với nhau : Người đi tạm ứng hoặc thanh toán hợp đồng phải có chứng chỉ : ĐỆ TỬ CÁI BANG. (Như chứng chỉ hành nghề ấy mà).
              Gần đây tình hình có được cải thiện song xem ra cũng chưa cải thiện được bao nhiêu. Bọn mình phải chi khá nhiều khoản để giải quyết khâu thanh toán với CĐT, đến khi hoạch toán xem ra 1 đồng lương của TVTK phải cõng trên lưng nó 2 đồng tiêu cực phí (Thế mà vẫn phải làm mới khổ chứ) (bên Tây làm gì có chuyện đó)

              Ghi chú


              • #8
                Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                Kể chuyện của tôi (liên quan đến thủ tục hành chính ở cơ quan nhà nước) giúp anh KCT tìm hiểu về VN (LƯU Ý: CHẮC THỦ TỤC HÀNH CHÍNH NAY ĐÃ GIẢM NHIỀU
                RỒI)
                Chuyện 1: Đầu năm 99, Hội cầu đường VN yêu cầu tôi đóng góp 1500 USD thì sẽ gửi hồ sơ xin fellowship cho IRF. Tôi đếch đóng. Tôi gửi hồ sơ xin fellowship trực tiếp cho IRF ở Washington DC, không thông qua Hội cầu đường VN.

                Chuyện 2: Giữa năm 99 (đang giảng dạy, chưa biên chế ĐHXD), sau khi tôi được scholarship của World Bank và fellowship của IRF, tôi cần làm passport để đi nước ngoài. Tôi mang hồ sơ lên Bộ GD, bộ bảo gửi đây 1 bộ hồ sơ, còn mang tiếp 1 bộ nữa đến Phòng Khỉ gió gì tôi quyên tên rồi, ngoài ra còn phải đóng thuế thu nhập vì được học bổng nữa.Phòng "khỉ gió" đó bảo tôi nộp tiền, ngoài ra, phải quay lại bộ để xin giấy gì đó, v.v....cuối cùng phải có chữ ký của Thứ trưởng bộ GD.
                Tôi nghĩ, mình chả xin tiền của nhà nước, của bộ, việc gì tôi phải quỵ lụy thế nhỉ. Thế là tôi sử dụng khe hở TO ĐÙNG trong luật của VN khi đó khi xin passport:
                1) Nếu là công chức nhà nước, phải theo thủ tục, và phải có chữ ký Thứ trưởng bộ quản lý.
                2) Nếu không nghề nghiệp, ra công an phường chứng nhận không tiền án, tiền sự, thế là xong.
                Tôi cầm hộ khẩu ra công an phường: "Thưa anh, em thất nghiệp, anh xem, hộ khẩu phần nghề nghiệp bỏ trắng". Thế là xong.
                (Passport bay giờ dễ hơn nhiều rồi)

                Chuyện 3: Tôi lại quay lại ĐHXD ở đó từ 01 đến 03. Đầu năm 03, tôi cầm giấy Ph.D program admission (nhập học tháng 5/03) lên ĐHXD xin đi học. Trường gửi hồ sơ lên bộ. Vì tôi không xin học bổng nhà nước, nên tôi cũng chẳng check xem hồ sơ đi đến đâu rồi. (passport thì tôi có sẵn từ lần trước rồi). Đầu tháng 4 tôi mới check, bộ bảo hồ sơ vẫn đang nằm chờ. Tôi lại nghĩ, mình chả xin tiền nhà nước, chả xin tiền bộ, việc gì mình phải quỵ lụy ai. Giữa tháng 4, tôi làm đơn xin thôi việc để đi học. Cuối tháng 4, tôi bay. Tháng 5, bạn ở bộ môn tôi email cho biết, trường & bộ gửi giấy Kỷ luật tôi đến bộ môn (chắc là vì Trường và bộ chưa có văn bản đồng ý cho nghỉ việc, đã biến mất rồi)

                Ghi chú


                • #9
                  Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                  Con đường học vấn của Thái cũng không mấy suôn sẻ nhi? Nhưng nhìn xa hơn một chút, bác quả lanh hơn các quan bác ù lì rât nhiều. Tôi phải học bác ở điểm này. Phải thủ đoạn một chút, đừng hại người nhưng đừng để mình bị hại phải không bác. Tôi nghĩ bác nên cười cho người ta một trận mới đúng, chứ cũng dừng nên giận người ta làm gì. Khách quan như chúng tôi thì mới nên giận chứ, giận là hình như Việt Nam mới đánh mất một nhân tài rồi còn gì.

                  Trong đề tài này, tôi đã đóng vai một anh chàng muốn trở về Việt Nam, có anh Huy là người duy nhất ủng hộ, còn ai ai cũng "nói ra" cả. Thật ra, tôi thấy nếu mình nhìn "sự trở về" này ở một quan điểm thoáng hơn thì sẽ không còn nan giải nữa. Nếu cứ giữ đầu óc hủ lậu, xem sư trở về như chuyện "vinh quy bái tổ", nghĩ có chút "kinh luân" là hơn người, thì chắc chắn sẽ thất bại và thất vọng. Còn nếu như bạn xem như đây là một cuộc khám phá mới, có sự chuẩn bị chu đáo, am hiểu xã hội Việt Nam hiện một cách rõ ràng, chấp nhận được mất, thì một xã hội đang phát triển như Việt Nam luôn luôn có nhiều cơ hội tốt cho bạn.

                  Bàn thêm về một chuyện ngoài lề một chút nhá. Những người như bác Thái đây, chịu khó học hỏi, xử lý tình huống nhanh gọn, và đương nhiên là có trình độ và bằng cấp cao, là loại người cần có trong ngành giáo dục của Việt Nam đấy chứ. Nhưng muốn có được như thế thì bác phải tình nguyện làm một cuộc cách mạng chứ (đương nhiên rồi bác cũng phải "chuẩn bị" thật tốt cái đã, đừng bao giờ mơ chuyện vinh quy bái tổ như đã nêu trên). Việt Nam vẫn có nhiều cơ hội cho bác hơn, còn Mỹ thì cũng chỉ cho bác được một cuộc sống tạm gọi là "bình an" thôi. Tôi lại chủ quan rồi, chứ nếu như bác chọn con đường hàn lâm, lo chuyện nghiên cứu thì về quê để chết à.
                  KCT, MS PE - Tam nhân hành tất hữu ngã sư yên

                  Ghi chú


                  • #10
                    Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                    uh, tui cũng nghĩ tại sao kg? ... nhưng thật sự là ng thân, bạn bè, đồng nghiệp (ở vn)... thì 10 ng hết 8-9 là khuyên nên ở lại ... mà ai cũng nói có lý hết!!! rằng là sẽ tốt cho sự nghiệp hơn, là môi trường tốt hơn, là mày là ng vn, thích thì về lúc nào mà chẳng dc, còn cả 1/2 đời sẽ ở vn mà lo j mà về sớm ,.. rồi là môi trương làm việc ở vn chán lém ... năm rồi tui về vn 1 time khá dài, thấy tình hình rất ổn, dự án nhiều, công trình nhiều... nói chung nhiều tiềm năng và cơ hội, và cá nhân tui cũng có những dự tính riêng, hướng đi riêng mở ra... vậy nên quyết định sẽ sớm trở về... nhưng nói thật là sang bên này lại thấy phân vân wá...

                    Ghi chú


                    • #11
                      Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                      Các bạn còn trẻ, sau khi tốt nghiệp, hành nghề tại ngoại quốc để thu thập kinh nghiệm chừng 10 năm thì nên về VN. Khi về VN, có những vướng mắc khó khăn của VN, còn phải thích ứng với môi trường VN nữa.
                      Thật vậy, có những chức vụ chỉ có ở ngoại quốc mà không có ở VN và ngược lại, có những kinh nghiệm cần ở ngoại quốc mà không cần ở VN...
                      Nhưng dĩ nhiên, khi nào tìm được việc làm hay thành công trong việc lập công ty thì hãy ở lại luôn.
                      Còn già quá, thì chỉ nên làm tư vấn, bỏ cổ phần vào các công ty có tiềm năng... Ngoài ra, ở lại tại ngoại quốc, thu thập tài liệu cho các anh em Kỹ-sư VN thì cũng là điều rất tốt.
                      Nhưng tất cả đều phải bắt đầu, phải hành động.

                      Trước đây Kết Cấu Tú có hỏi tôi, ở Bỉ quốc thì tôi được xem là "người Việt quốc tịch Bỉ " hay "Ngưới Bỉ gốc Việt ", lâu quá mới vào lại Forum vì bận việc, đây tôi xin trả lời :
                      - Ðối với dân thường, họ xem tôi là người Việt-Nam quốc tịch Bỉ;
                      - Ðối với pháp lý, tôi là người Bỉ, nhưng gốc VN. Lý do là trên luật quốc tế, những người gốc của một quốc gia nào đó (như VN) sẽ không được chính phủ của họ (Bỉ) bênh vực khi có bị bắt giữ lại bởi chính quyền ba"n xứ (VN). Tôi hưởng đầy đủ quyền công dân Bỉ, nhưng chính phủ Bỉ không bảo đảm về mặt pháp lý mỗi khi tôi về VN.

                      Ghi chú


                      • #12
                        Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                        Giá như các công ty Việt nam đều có ý nghĩ như bác Huy và bác tvd nhỉ ?Tôi nhớ cách đây vài năm có đọc trên báo tuổi trẻ lời tự sự của Ngô trần Công Luận khi làm xong luận án tíên sỹ ở Anh về,xin hoài các công ty nhà nước chả ai chịu nhận cả.Sau đó thời gian thấy bác ấy ra lập cty riêng hình như là Nhadatdothi.com.
                        Lúc trước tôi cũng làm cho 1 cty của Ban tài chánh quản trị thành uỷ.Lập tổng dự toán cho 1 dự án dầu tư khu dân cư có san lấp mặt bằng.Sếp chỉ đạo 1 số việc: làm số liệu "ma" có lợi cho sếp.Số liệu này chỉ có tôi ,sếp và trưởng phòng kỹ thuật biết.Khi bắt đầu thực hiện dự án tôi là thằng sếp cho nghỉ việc đầu tiên mà lý do thì lãng xẹt.Trưởng phòng thì sếp cho 1 vé đi chơi bên Mỹ vài tháng.Sau này ăn chia kô thoả đáng sếp và ông "phó" có thế lực làm cũng ấm ĩ ,nhưng kô có ai bíêt rõ các số liệu " ma",sếp chi ít tiền cho công an dàn xếp cũng xong.Nghĩ lại thấy ông sếp này có "tầm nhìn xa" giống Năm Cam quá.
                        Những lúc ngồi chơi nghĩ lại quá khứ tôi thấy chuyện của tôi sao mà giống câu chuyện truyền khẩu :Ngô Đình Nhu giềt tất cả những người làm dường hầm bí mật dưới dinh Độc lập sau khi xây dựng xong để diệt khẩu.
                        Các bác ở nước ngoài về Việt Nam làm ,gặp công ty nào mà giống vậy thì tìm "Bố già" mà đọc để thêm kiến thức mà đối phó nha.

                        Ghi chú


                        • #13
                          Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                          Nước ngoài hay trong nước cũng vậy thôi, đâu cũng có cạnh tranh, bè phái, đố kỵ... tốt xấu đủ cả. Đâu có phải chỉ riêng VN mới có tệ nạn xấu xa này nọ. Tuy nhiên thường ở nước ngoài luật pháp nó nghiêm nên không có nhiều cảnh chướng tai gai mắt như ở VN.
                          Hơn nữa thường sinh viên VN du học xong xin làm ở nước ngoài, ví dụ trong cùng một cty thì phần lớn ở vị trí "cặn đáy" rồi, đâu có phải cạnh tranh khốc liệt. Cũng anh em đó khi về VN lại thành "mì chính cánh", đấu tranh sinh tồn trở nên phức tạp hơn nhiều.
                          Thế nên ai có bản lĩnh thì sống đâu cũng vẫn khỏe, nước ngoài cũng như trong nước không phải lăn tăn làm gì. CÒn nếu không an phận đi làm thuê cho Tây hoặc giả há miện chờ sung hy vọng có một ngày đẹp trời nào đó có 01 cty VN "trải thảm đỏ" mời về.
                          www.nhanxet.com

                          Ghi chú


                          • #14
                            Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                            vnxd viết luyên thuyên quá

                            Ghi chú


                            • #15
                              Ðề: Trở về Việt Nam! Tại sao? Tại sao không?

                              Để tham gia vào đề tài này, tôi kể cho các bạn nghe về trường hợp của chính tôi.

                              Trước khi di dân tay nghề đi Úc, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Khi tôi ra đi 3 năm trước, tôi không có một người thân nào ở đây, trừ một người bạn thân thời trung học cho tôi ở nhờ nhà trong thời gian đầu. Hồi đó, tôi quyết định sẽ dành 6 tháng tìm việc, nếu tìm không tìm được việc thì sẽ khăn gói về lại VN. Sau 3 năm sống ở đây, tôi nghĩ rằng mình đã quyết định đúng. Bốn lý do chính tôi không về là: con cái, việc làm và môi trường sống.

                              Lý do chính tôi không về là vì môi trường ở đây quá tốt cho con cái. Khi mang thai, bà mẹ được chăm sóc, theo dõi sức khỏe miễn phí. Đẻ con ra được chính phủ cho 4000 đô. Sau khi về nhà có y tá đến tận nhà theo dõi 4 lần trong 1 tháng đầu. Công viên với cầu tuột và xích đu có ở hầu hết ở mọi nơi, hầu như nhà nào cũng có thể đi bộ đến công viên được. Trẻ con đi học như đi chơi, không có xếp hạng - và ba mẹ được chính phủ cho tiền để nuôi con, gửi nhà trẻ tùy theo thu nhập của mình. Lương cao thì cho ít, thất nghiệp thì cho rất nhiều. Thật là quá xã hội chủ nghĩa!

                              Việc làm thì tuyệt vời. Tài liệu không thiếu, chỉ là không có thời gian đọc cho hết mà thôi. Đồng nghiệp thân thiện, rất sẵn lòng chia sẻ kiến thức. Thỉng thoảng công ty tổ chức internal seminar, trong đó các cao thủ lên nói về chuyên môn. Đặc biệt là các ông technical directors cực kỳ giỏi và resourceful. Không có ai giấu nghề như mèo giấu ...

                              Lý do thứ ba là môi trường sống trong lành, không có ô nhiễm nhiều. Điều này có tiền tỷ ở VN mình cũng không mua được ... Muốn viết nữa, nhưng xin lỗi tôi phải dừng vì phải đi dỗ thằng nhỏ ngủ lại, hehehe

                              Ghi chú

                              Working...
                              X