Hi anh t@l,
wuyen cũng làm phần nhiều về ứng dụng thôi. Chính xác là test 3D concrete models cho kết cấu BT và BTCT cho nhiều cách đặt lực khác nhau: monotonic và cyclic loading sau đó dùng cho artificial earthquakes.
Ở đây xin trở lại một chút vấn đề về bác hỏi ở email trước về liên quan đến mô hình cho bêtong và cốt thép:
Mô hình bêtong wuyen đang dùng là loại smeared ***** model, dùng kết hợp lý thuyết plasticity - damage - contact và có xét đến thermodynamics. Ngoài các mô tả phổ biến cho bêtong, mô hình còn có khả năng mô tả (sorry, đoạn này xin viết bằng English): loss of tensile strength with compressive crushing, aggregate interlock on partially and fully formed *****s, ***** opening and closing with both shear and ***** surface movements. Do đó sẽ có khả năng dùng cho các loại đặt lực đề cập ở trên.
Dù sao đây vẫn là lý thuyết, do đó mình vẫn còn phải test dài dài
Mô hình cốt thép thì dùng plasticity theory with linear hardening
wuyen cũng có đề cập giống vậy ở emails trước, hiện giờ mình cũng không dám nghĩ xa hơn ngoằi cái research bé tẹo nhưng lại có quá nhiều assumptions của mình
Về nguyên lý của standard FE, thì khi kích thước phần tử càng nhỏ thì kết quả của FE sẽ hội tụ (converge) đến 1 kết quả giống nhau. Mesh dependency là hiện tượng trái ngược với cách đó. Nếu bác dùng FE như thông thường cho 1 loại vật liệu mà quan hệ ứng suất-biến dạng tại 1 gauss point có dạng softening - tức là ứng suất giảm về zero sau khi đạt giá trị maximum (bêtong thường được giả định loại này) - thì bác sẽ gặp chú mesh dêpndency này
Cái này chắc nói theo cách dùng non-local model (Bazant, Pijaudier-Cabot, Jirasek). Ở đó vùng bị phá hủy cục bộ được biểu thị thông qua non-local radius (R) và có thể liên quan đến Dmax (có nghiên cứu nói khoảng ~3Dmax thì phải). Do đó, kích thước phần tử phải nằm trong vùng này.
Nhưng với cách dùng model không theo non-local model, thì kích thước phần tử chọn khá thoải mái không liên quan gì đến Dmax. Tuy nhiên cần đảm bảo năng lượng mất đi trong phần tử là như nhau (concrete model của mình giới thiệu ở trên là theo cách này).
Nếu ai quan tâm sâu về non-local damage model, wuyen có thể giới thiệu 1 người bạn đang làm về vấn đề này ở Oxford University.
My pleasure, sẽ đi đêm riêng với anh t@l hé
wuyen
Vậy chắc wuyen đang làm về lý thuyết FEA, trong đó có dính đến tính toán bêtong xem như một ứng dụng nhỏ.
Còn t@l, thiên về ứng dụng hơn, dùng FE, cụ thể là các phần mềm có sẳn, để tính toán, không đi xa về FE
Còn t@l, thiên về ứng dụng hơn, dùng FE, cụ thể là các phần mềm có sẳn, để tính toán, không đi xa về FE
Ở đây xin trở lại một chút vấn đề về bác hỏi ở email trước về liên quan đến mô hình cho bêtong và cốt thép:
Mô hình bêtong wuyen đang dùng là loại smeared ***** model, dùng kết hợp lý thuyết plasticity - damage - contact và có xét đến thermodynamics. Ngoài các mô tả phổ biến cho bêtong, mô hình còn có khả năng mô tả (sorry, đoạn này xin viết bằng English): loss of tensile strength with compressive crushing, aggregate interlock on partially and fully formed *****s, ***** opening and closing with both shear and ***** surface movements. Do đó sẽ có khả năng dùng cho các loại đặt lực đề cập ở trên.
Dù sao đây vẫn là lý thuyết, do đó mình vẫn còn phải test dài dài
Mô hình cốt thép thì dùng plasticity theory with linear hardening
Trên thực tế, theo t@l, các trạng thái đó chắc là chỉ tồn tại trong phòng thí nghiệm hay là các mô hình trên máy tính. Chứ ngoài đời, có ai dám để công trình của mình bị nứt đến cả cm, bị võng đến vài cm (với đầm 3 mét và chịu tải đến 'gãy' thì cũng phải nứt và võng đến thế wuyen nhỉ ??? ) mà không chịu sữa chửa hay là đập đi
Ah, t@l không hiểu ở chổ (mesh dependency) ? hiển nhiên là với vấn đề nào cũng thế, nếu dung FE thì kết quả phải phụ thuộc vào loại phần tử và kích thước được chọn chứ ! về cơ bản, nếu kích thước phần tử càng nhỏ thì kết quả càng chính xác ! Không biết wuyen dùng phần tử nào cho bêtong và kích thước thay đổi như thế nào nhỉ ?
Theo kinh nghiệm, với bê tông, nếu dùng kích thước phần tử bằng với kích thước lớn nhất (Dmax) của đá (dùng co bê tông đó) thì kết quả mô hình chính xác nhất so với kết quả thí nghiệm (kinh nghiệm thôi, không phải đúng cho mọi trường hợp )
Nhưng với cách dùng model không theo non-local model, thì kích thước phần tử chọn khá thoải mái không liên quan gì đến Dmax. Tuy nhiên cần đảm bảo năng lượng mất đi trong phần tử là như nhau (concrete model của mình giới thiệu ở trên là theo cách này).
Nếu ai quan tâm sâu về non-local damage model, wuyen có thể giới thiệu 1 người bạn đang làm về vấn đề này ở Oxford University.
Vậy nhé, nếu wuyen muốn thảo luận cách tính của Model Code hay ACI, phá hoại cục bộ, độ cứng thay đổi theo chiều dại dầm, các giai đoạn làm việc của dầm, mô hình cho từng giai đoạn, chắc phải có công thức, tài liệu và mô hình cụ thể thôi, nói với nhau trên diễn đàn thế này làm sao hết được.
wuyen
Ghi chú